Trước khi đọc 19 năm mưu sát, tôi biết đến Na Da với hai tác phẩm Đứa trẻ giấy và Lá cờ ma nằm trong Series truyện kinh dị của ông. Tại Trung Quốc, Na Da được mệnh danh là “Keigo” của Trung Quốc bởi lối viết truyện lắt léo, logic và các chủ đề phản ánh tội ác trong xã hội với cách khai thác đề tài mới lạ.
19 năm mưu sát là một cuộc chiến giết người trong nhiều năm, được lên kế hoạch, dàn dựng và thiết kế tỉ mỉ. Nạn nhân dù biết được rằng mình đang từng bước, từng bước chết dần, chết mòn nhưng lại không thể kháng cự nổi. Cả kẻ giết người lẫn nạn nhân, nhân chứng và những người xung quanh đều là những người có IQ cao.
Bối cảnh của câu chuyện là trường đại học Y – Dược mà cụ thể hơn là lớp Bồi dưỡng – nơi tập trung toàn bộ những sinh viên ưu tú và xuất sắc nhất. Mọi chuyện bắt đầu khi Liễu Nhữ – một sinh viên nhận “vé vớt” vào lớp bồi dưỡng nhận ra sự khác biệt của cô bạn thân cũng là hoa khôi của trường Y Dược: cô gái xinh đẹp, đầy sức sống ngày này cứ dần xơ xác và héo heo với những hành động kì lạ nhưng nửa đêm tỉnh dậy, đến từng giường bạn cùng phòng trong kí túc xá. Đỉnh điểm nhất là khi Văn Tú Quyên thừa nhận có người muốn giết cô. Từ đó những tội ác trong quá khứ, hiện tại và cả tương lai xen kẽ nhau.
Tội phạm giết người trí tuệ cao
Có rất nhiều tiểu thuyết trinh thám viết về tội phạm trí tuệ cao: hắn sử dụng trí tuệ của mình để che dấu manh mối, xóa đi sự tồn tại của bản thân mình. Kẻ giết người trong 19 năm mưu sát lại không thế, hắn có để lại manh mối cho nạn nhân nhưng nạn nhân lại không biết hắn là ai? Hắn tiết lộ cho nạn nhân biết, mình đang đầu độc cô ta nhưng lại không nói mình sử dụng chất độc gì? Phương thức hoạt động ra sao? Hắn đủ tự tin, bình tĩnh để nhìn nạn nhân của mình cứ từng bước cố gắng giãy giụa và rơi vào bước đường cùng ra sao.
Một tập hợp các âm mưu khiến cho nạn nhân không chỉ suy kiệt thể lực vì bị đầu độc mà còn triệt để phá hoại tinh thần của nạn nhân. Cuối cùng nạn nhân cũng chỉ giống như cá nằm trên thớt, để mặc chém giết.
Nạn nhân IQ cao
Nếu nói kẻ giết người có trí tuệ cao thì nạn nhân cũng là một người chỉ có xuất sắc hơn chứ không kém. Văn Tú Quyên vào lúc phát hiện mình bị đầu độc, đã chấp nhận một ván cược, thắng cô sẽ vạch trần được kẻ trong bóng tối là ai? Thua chính là mạng sống của chính mình. Thật ra, cô không có sự lựa chọn nào khác, chỉ khi nào giao tiếp được với kẻ giết người, giao tiếp với thần chết, cô mới có thể “trong chỗ chết tìm ra được chỗ sống”.
Văn Tú Quyên thông minh chỉ tiếc là cô quá tự phụ, quá ngạo mạn về bản thân mình…
Sự công bằng
19 năm mưu sát cũng là 19 năm khám phá bản chất thật sự của con người. Điều gì khi con người ta tàn nhẫn đến vậy: cái đói, sự ghen tị, đố kị, lòng tham… Theo tôi, có lẽ đó là sự đeo đuổi công bằng. Người ta ghen tị, đố kị, ích kỉ cũng chỉ vì muốn đòi được sự công bằng cho chính bản thân mình mà thôi.
Kẻ giết người có đáng trách không? theo tôi là có,? động cơ giết người của hắn vô lí hay không? Theo tôi, việc yêu và ghét, có cảm tình và không có cảm tình có lẽ không có lí do. Giết người tưởng vì một lí do rất vô lí trong cuộc sống này có không? Theo tôi là có rất nhiều. Bởi tâm lí con người ai phải ai cũng giống ai?
Nạn nhân có nên được cảm thông hay không? Tôi sẽ không cảm thông cho cô ấy. Cô ấy muốn có sự công bằng, không sai? Cô ấy muốn sống tốt? Không sai? Cô ấy muốn mình là người giỏi nhất? Không sai chỉ là là cách mà cô ấy chọn là sai?
Tội ác là do hoàn cảnh hay bản chất?
Theo tôi là hoàn cảnh thúc đẩy bản chất. Nếu như nhận được sự giáo dục đúng đắn, thì bản chất vẫn có thể thay đổi.
ĐÁNH GIÁ CÁ NHÂN VỀ TRUYỆN
Đề tài: Đề tài giết người trong trường Y Dược rất hấp dẫn, đặc biệt là khi cả tội phạm lẫn nạn nhân đều là những thiên tài
Cốt truyện: Truyện được chia làm 2 tập: tập đầu tiên đọc rất hồi hộp, kịch tích, thú vị. Tập 2 tác giả bẻ cua quá gắt chuyển sang miêu tả sâu tâm lí nhân vật, mạch truyện chậm dần nhưng lôi cuốn.
Cách xây dựng nhân vật: nhân vật Văn Tú Quyên được xây dựng rất ấn tượng.
Tình tiết truyện: Logic, chặt chẽ hợp lí
Biên tập và dịch: Một số chỗ hơi tối nghĩa, mà có thể bỏ qua được.
Bìa: Bìa vẽ rất đẹp, chắc thích nhất là cái bìa. Bookmark thì vẫn như lần trước mỏng, èo uột (mong Phúc Minh đầu tư lại chất liệu bookmark cho nó “cứng” tí. Tiếc cái bookmark đẹp vậy mà chất liệu hơi đểu).
Đánh giá: Bìa sách: 8,00. Nội dung truyện: 7,75 (Kẻ lang thang cho 7,5 rồi thì quyển này hay hơn nên cho điểm cao hơn)