Cuốn Theo Chiều Gió – Margaret Mitchell

cuon theo chieu gio review

Tôi sẽ không kể cho bạn nghe câu chuyện vì cốt truyện đã quá nhiều người review cuốn sách này rồi, nhưng tôi sẽ cố gắng minh họa những điểm mạnh và những mặt tiêu cực của cuốn tiểu thuyết Cuốn theo chiều gió này. Còn bạn cảm thấy thích hay không thích ở điểm nào cùng chia sẻ nhé!
📌Điểm Thích Ở Cuốn Tiểu Thuyết!

1️⃣ Bối Cảnh Lịch Sử

Các bối cảnh lịch sử là đáng kinh ngạc, được mô tả một cách hoàn hảo và hấp dẫn. Tác giả đã dành nhiều tâm sức của mình để gửi gắm vào cuốn tiểu thuyết này một bài học hoàn chỉnh về lịch sử nước Mỹ , đặt cả mặt lợi và mặt hại của một cuộc chiến tranh quyết định đối với nước Mỹ ngày nay dưới con mắt của người đọc.
Tác giả cố gắng kể một cách sắc bén và đơn giản về chiến tranh, sự tái thiết, những thay đổi, mối quan hệ đen trắng, sự ra đời của Ku Klux Klan. Cuốn tiểu thuyết sẽ rất thú vị và xứng đáng ngay cả khi chỉ dành cho tác phẩm này tái hiện và tường thuật lịch sử.

2️⃣ Rhett Butler

Rhett Butler là nhân vật duy nhất trong cuốn tiểu thuyết mà tôi thích. Mặc dù là một kẻ thô lỗ, ca ngợi, phản bội, vân vân…, nhưng hắn là người duy nhất trung thành với bản chất của mình từ đầu đến cuối, không bán đứng và không đánh mất mình trong những trò chơi ngớ ngẩn về danh dự và sự tôn trọng. Anh ấy là một nhân vật mạnh mẽ và hấp dẫn, bí ẩn và phức tạp, nhưng là người duy nhất khơi dậy sự tò mò của tôi. Từ lần gặp đầu tiên với Rhett đến cuối cùng đã cảm thấy trước một nhân vật có chiều sâu, chân thực, không rườm rà và nhãn mác. Và vẻ đẹp của Rhett chỉ là vậy, không bị ràng buộc bởi một thế giới đầy tiện nghi và ràng buộc. Nói tóm lại, anh ta là một người đàn ông quyết đoán và bộc trực, ít quan hệ tình dục hơn (vì tất nhiên, trong sách không có cảnh sex nào, nhưng chúng chỉ để tưởng tượng)
Cá nhân tôi, tôi đã có một chút thiên vị cho Rhett ngay từ đầu và tôi dường như không thể chờ đợi đến lúc anh ta có cơ hội để cho Scarlett một bài học, như bạn có thể đoán, cuốn sách đã kết thúc ngay ở điểm tiêu cực.

📌Điểm Không Thích Của Cuốn Tiểu Thuyết!

1️⃣ Scarlett O’Hara,
Scarlett O’Hara một nhân vật trống rỗng, ngớ ngẩn và ích kỷ. Scarlett ngay lập tức thể hiện mình với những đặc điểm tồi tệ nhất: ích kỷ, phù phiếm, ghen tị, khao khát quyền lực, tham lam với tiền bỏ ra, và như vậy trong một nấc thang mà cuối cùng đã khiến cô ấy đánh mất những gì cô ấy thực sự muốn. Tôi thực sự không thể hiểu Scarlett có thể được định nghĩa là một nữ anh hùng như thế nào. Các nữ phụ trong sách thì khác, có những đặc điểm khác biệt và dạy dỗ những giá trị, trong khi Scarlett ngay từ đầu chỉ hành động vì lợi ích của mình mà không quan tâm đến cảm xúc của người khác và của người khác. Cô ta muốn Ashley, nhưng cưới Charles bất chấp. Cô muốn cứu Tara và đánh cắp bạn trai của em gái mình bằng cách kết hôn với anh ta để có được số tiền mà cô muốn.
Cô ấy muốn Ashley (vâng !, cô ấy muốn điều đó được thể hiện từ đầu đến trang áp chót của cuốn tiểu thuyết, sau đó ngã khỏi ảo mộng và nhận ra rằng cô ấy không thực sự muốn anh ấy, mà thực ra cô ấy chỉ thích ý tưởng lãng mạn về tình yêu dành cho anh ấy nhưng không phải cho anh ta), cuối cùng kết hôn với Rhett, người thực sự yêu cô. Nhưng cũng bởi những bản tính của cô đã khiến anh ta bỏ đi. Làm thế nào có thể xấu xa, quanh co, trục lợi và ích kỷ như vậy?
Ở cô ấy, tôi không thể nhìn thấy gì ngoài những cảm xúc và hành động tiêu cực và tôi biết rằng, về điều này, suy nghĩ của tôi khác với suy nghĩ của nhiều người và ngược lại.
Ở một diễn biến khác tôi nhìn thấy ở cô ấy một tấm gương của một người phụ nữ tự tin, quyết tâm và giải phóng. Người tạo dựng may mắn cho riêng mình, không bị ràng buộc bởi tư tưởng nam giới thống trị phụ nữ, một nhà nữ quyền…
2️⃣ Bối Cảnh Gia Đình
Các bối cảnh gia đình tôi không thích nó. Đó mạc dì là điều phi thực tế. Tôi thấy tất cả những niềm tin, cách cư xử giả tạo và các vấn đề danh dự, ngày nay, dường như vô nghĩa, thực sự không thể chịu đựng được. Một môi trường được xây dựng dựa trên những lời nói dối, những lời nói không đúng mực, những nụ cười giả tạo, lòng tốt gượng ép, vân vân.
Có thể nó đúng ở thời điểm đó, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất chi là giả tạo và không thể chịu đựng được, vì vậy tôi thấy những mô tả về các điệu nhảy, chiêu đãi, thăm viếng và mọi thứ, thực sự nhàm chán và nặng nề.
Đàn ông không thể xắn tay áo ra khỏi phòng khách, cộng với sự ương ngạnh của phụ nữ để tiếp tục tỏ ra phục tùng và kém thông minh hơn đàn ông để không làm mất lòng họ, nó là hoàn toàn không hợp lý. Mặc dù tôi là phái mạnh nhưng khi đọc đoạn này cũng cảm thấy khó chịu
Hai ưu và hai nhược điểm, kết hợp lại với nhau, tạo nên sự cân bằng và làm cho cuốn tiểu thuyết thực sự đẹp, mãnh liệt và hấp dẫn. Tôi đã mất vài tuần để đọc nó, nhưng nó rất đáng vì nó là một cuốn tiểu thuyết đại diện cho một thời đại và một nước Mỹ không còn tồn tại, nhưng vẫn còn sống mãi trong ký ức.!