Đảo Thiên Đường, một huyện đảo yên bình đang từng ngày thay da đổi thịt, bỗng một ngày bị căn bệnh kinh hoàng Phantom X tấn công, khiến Thiên Đường trong nháy mắt biến thành Địa Ngục trần gian. Những ai sống sót trên cơ thể sẽ phải mang di chứng, khắp cả người nứt nẻ, tróc lở, vàng vọt, loang lổ trông như ông bà già, thậm chí còn tệ hơn, sống không bằng chết. Cả cái huyện Thanh Đảo phút chốc chìm trong hỗn loạn. Kẻ chưa bị nhiễm thì tranh đấu giành quyền sống, kẻ bị nhiễm đến biến dạng thì hóa ra hung đồ, ác độc. Giữa lúc tình hình còn đang nhiễu loạn thì tại khu nhà tập thể 7A xảy ra một vụ án mạng. Bà cụ Lường hơn 70 tuổi bị đầu độc. Bà Lường là bà già lẩm cẩm, thần kinh có vấn đề, sống một mình một bóng. Những tưởng vụ án chẳng thành án này sẽ bị lãng quên hoàn toàn giữa tâm đại dịch, không ngờ chàng cảnh sát trẻ Thanh Đức, với máu Sơ Lốc Cốc trong người, không chịu để yên nó bị chìm khuất. Bất chấp tất cả gian nan, khó khăn Thanh Đức xắn tay áo điều tra tích cực. Và anh cũng không ngờ cái chết này liên quan đến tất cả mọi người trong khu tập thể bé tí, vợ chồng ông bà Sùng, nhà thơ gàn dở Cận Phương, lão Cẩm Thư, ông thầy khờ tên Tính, tên côn đồ Lâm Đường, con bé Mai Phương, thanh niên Tuấn Anh. Tất cả đều xoay quanh bà cụ Lường ấy ít hay nhiều, nhưng ai là hung thủ? Liệu Thanh Đức có phá được vụ án này giữa giai đoạn Phantom X đang hoành hành dữ dội không?
Đảo Bạo Bệnh có không gian truyện khá chật hẹp, cốt truyện chỉ xảy ra xung quanh một khu nhà tập thể theo kiểu cũ trên một huyện đảo khá cô lập. Số lượng nhân vật tuy không nhiều nhưng chính những mối quan hệ chồng chéo, xoắn xuýt với những bí mật không thể ngờ tới không ngừng được hé lộ khiến cuốn sách mỏng trở nên rất cuốn hút. Là tiểu thuyết trinh thám nhưng khi đọc tôi cứ nghĩ Đảo Bạo Bệnh là một dạng tâm lý ly kỳ, với đặc trưng vụ án xảy ra trong một cộng đồng nhỏ, tất cả mọi người đều có liên quan dính líu, ai ai cũng có những bí mật muốn giấu giếm. Thanh Đức trong truyện tuy là cảnh sát, nhưng có cảm tưởng như anh cũng chỉ là một người dân bình thường như mọi người khác trên đảo, vừa vật lộn chống Phantom X vừa phải tự mình giải quyết vụ án, như giải quyết những khúc mắc, những mặt tối của con người. Trong hoàn cảnh sống chết vì dịch bệnh, Đảo Bạo Bệnh đã khắc họa tình người, tình bác ái giữa người với người đáng quý thế nào. Những chi tiết gần như mọi người đều thờ ơ, quay lưng với bà Lường, kể cả cảnh sát, hay cảnh những bệnh nhân Phantom X vì quá tuyệt vọng nên đã làm loạn… đều được miêu tả kỹ càng mặc dù thời lượng không nhiều. Tác giả đã khéo léo xây dựng bối cảnh dịch bệnh, mà tôi chắc anh có tham khảo nhiều thông tin về Covid 19, tạo nên một tuyến truyện song song, cộng thêm mặt tối của các nhân vật đan xen vào nhau khiến độc giả không thể dễ dàng lần ra hung thủ trước. Nhân vật nào cũng có đất diễn, cũng có nỗi đau khổ riêng, tâm tư riêng. Và khi tất cả những tâm tư ấy bộc phát thành hành động, chúng ta như được chiêm ngưỡng cái thế giới thu nhỏ 7A rất sinh động, nhưng cũng phức tạp như mê cung với những mảnh đời không ai giống ai. Sau những ô cửa nhỏ là muôn vàn những bí mật và tất cả xoay quanh một bà già dở điên dở dại, chết âm thầm nhưng chẳng ai biết, chẳng ai quan tâm. Một cái chết lặng lẽ, một người hùng điều tra lặng lẽ, giữa lòng biển 7A đang không ngừng tung bọt trắng xóa vì Phantom X.
Thêm vào đó lối dùng từ vừa sang trọng nhưng không quá khó hiểu, lại vừa tinh tế hài hước nhất là những đoạn tỉnh tò giữa Thanh Đức với Hạnh Quyên rất ý nhị, giúp xua tan đi bầu không khí máu me, nặng nề. Thực chất Đảo Bạo Bệnh là một tác phẩm cũng dễ làm phim, nếu vào tay một đạo diễn, một biên kịch cứng tay, thì hoàn toàn có thể ra được một phim trinh thám ổn. Tiểu thuyết tuy mỏng nhưng tác giả vẫn dành đủ không gian xây dựng kết cấu truyện trong truyện, nếu có thêm thời gian thì có lẽ Đảo Bạo Bệnh đã mang một hình hài, diện mạo đầy đủ hơn, dày dặn hơn nữa. Tuy nhiên, truyện mỏng chưa đầy 200 trang vẫn có sức cuốn hút riêng, nó dễ hiểu hơn, gần gũi hơn với đời sống mỗi chúng ta. Hầu như ai ai khi đọc truyện về cái khu tập thể ấy cũng ít nhiều hình dung ra bóng dáng của những người xung quanh mình. Xin chúc mừng tác giả Đức Anh với tác phẩm Đảo Bạo Bệnh nho nhỏ xinh xinh nhưng có võ này, chờ mong các tác phẩm mới mẻ nữa của anh!