“Hạt giống tâm hồn” là tuyển tập những quyển sách đã truyền tải nhiều thông điệp nhẹ nhàng và ý nghĩa đến mọi người trên thế giới qua từng mẩu chuyện. Mỗi nhân vật và câu chuyện được kể lại bằng lời văn gần gũi, sâu lắng mà thân thương làm nó trở nên thật đẹp đẽ trong mắt người đọc. Qua đó họ mang đến cho chính bản thân và cả mọi người xung quanh những điều thật kì diệu và tuyệt vời. Những con người ấy đã kiên cường vượt qua thử thách, chông gai, tin vào chính mình, tin vào những gì tốt đẹp và cảm nhận ý nghĩa cuộc sống. Để rồi khi tất cả đã qua đi, họ đã chiến thắng, cuộc hành trình gian nan kết thúc thì cánh cửa hạnh phúc và bình yên sẽ rộng mở ra với họ.
Mình đã đọc hai quyển sách bên dưới và cảm thấy những quyển sách này ảnh hưởng rất nhiều đến lối suy nghĩ và hành động của mình. Dành ra một chút thời gian cuối ngày, đọc vài trang sách giúp chữa lành tâm hồn và giúp mình thay đổi theo hướng tích cực hơn. Hi vọng mọi người sẽ tìm thấy niềm vui và bình yên sau những bộn bề cuộc sống
Một vài “hạt giống”
Lời chúc bình dị
Mong bạn thao thức đêm dài để quý ánh nắng ban mai.
Mong bạn gặp cơn mưa để quý ngày nắng đẹp.
Mong bạn bận rộn để trân trọng giây phút thảnh thơi.
Mong bạn có lúc thật buồn để cảm nhận giá trị của niềm vui.
Mong bạn nếm trải nỗi đau để biết chia sẻ với những người đồng cảnh ngộ.
Mong bạn đôi lần vấp ngã để đứng dậy và trưởng thành hơn.
Mong bạn có lần mất mát để biết ơn những gì mình đang có.
Mong bạn có thể bật khóc để xóa nhòa tổn thương đeo mang theo thời gian.
Mong bạn giữ được ký ức tình yêu mặc cho bão tố cuộc đời.
Mong bạn sống chân thành ngày gặp mặt để có thể thanh thản khi nói lời chia tay.
Hạt giống Bedford
Nhiều năm trước, Bedford – ủy viên chấp hành của tập đoàn dầu lửa Rockefeller ở Mỹ – đã đưa ra một quyết định sai lầm làm công ty thiệt hại hơn hai triệu đô-la. John D. Rockefeller lúc đó là người đứng đầu công ty.
Bedford được Rockefeller mời lên văn phòng. Ông đến đúng giờ và chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe những lời chỉ trích nặng nề trong cơn nóng giận của Rockefeller.
Khi Bedford bước vào phòng, ông vua dầu lửa đang ngồi ở bàn làm việc và chăm chú viết bằng bút chì lên một tờ giấy. Bedford đứng yên lặng vì không muốn cắt ngang công việc của sếp mình. Vài phút sau, Rockefeller ngẩng đầu lên.
“Anh đến rồi à Bedford?”, Rockefeller chậm rãi nói. “Anh đã nghe về tổn thất của công ty rồi chứ?”
Bedford đáp rằng ông đã biết về tổn thất đó.
“Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về điều này”, Rockefeller nói. “Và trước khi nói chuyện với anh, tôi có viết ra đây vài dòng.”
Sau này, Bedford kể lại cuộc nói chuyện của ông với Rockefeller như sau, “Tôi thấy rõ dòng đầu tiên của tờ giấy trên bàn ông chủ là ‘Những ưu điểm của Bedford’. Sau đó là một loạt những đức tính của tôi, kèm theo miêu tả vắn tắt về việc tôi đã ba lần đưa ra quyết định đúng đắn và giúp công ty kiếm được số tiền gấp nhiều lần tổn thất lần này”.
Bedford không bao giờ quên bài học ấy. Trong nhiều năm sau, mỗi khi thấy mình sắp nổi giận với người khác, Bedford đều ngồi xuống, suy nghĩ và viết ra hàng loạt ưu điểm của người đó. Khi viết xong danh sách đó, thường thì ông cũng bớt nổi giận một cách cực đoan với người phạm sai lầm. Một khi bình tĩnh lại, ông mới có thể phân tích cũng như tìm hiểu mọi nguyên do. Đánh giá lỗi lầm của người khác một cách khách quan là cách đối xử công bằng với họ và với cả bản thân chúng ta.
NGƯỜI ĐÀN ÔNG NHẶT ĐÁ MANG VỀ.
Chuyến xe đêm đưa chúng tôi đi tham quan Ninh Chữ 2 ngày, khi mặt trời vừa le lói những tia sáng đầu tiên trên vùng biển Cổ Thạch. Dẫu hơi mệt vì ngủ đêm trên xe, nhưng khi thấy biển thì mọi người đều vui vẻ hân hoan chạy ùa xuống biển, chụp ảnh, dạo biển, leo lên những tảng đá đủ hình dáng ngắm bình minh lên trước khi dùng điểm tâm sáng.
Khi mọi người đều lên nhà hàng ăn sáng thì tôi thấy một chú trong đoàn vẫn chưa lên, nhìn xuống vẫn thấy ông tỉ mẩn ngồi nhặt những viên đá đủ màu sắc rồi cẩn thận cho vào bịch bóng, tôi chạy xuống mời chú lên ăn sáng thì chú không nói gì, tôi thấy khéo mắt chú bỗng long lanh nước. Chú nghẹn ngào kể: Chú và vợ chú ở bên nhau hơn ba mươi năm có lẻ, chia sẻ với nhau từ thời củ mỳ (sắn) bẻ đôi, củ khoai chia nửa. Khi các con của chú đều đã yên bề gia thất thì cô chú mới có một chút thời gian dành cho riêng mình.
Năm ngoái cô muốn được cùng chú đi biển Cổ Thạch để vãn cảnh chùa và ngắm biển, cô thích lắm khi nghe người ta kể về chỗ này. Nhưng một tai nạn bất ngờ đã khiến cô rời xa chú mãi mãi. Dự định của chú dành cho cô vẫn chưa được thực hiện, nên chú tự nhủ nếu có dịp ra Cổ Thạch chú muốn nhặt những viên đá nhỏ và những vỏ ốc này mang về đặt lên mộ cho cô, coi như cô cũng đi du lịch cùng với chú…
Đưa đoàn trở về chú nắm tay tôi nói: Con hãy biết yêu thương trân trọng người đã cùng đồng cam cộng khổ với mình, cuộc đời này ngắn lắm không ai biết trước được ngày mai như thế nào. Yêu thương thì không nên chờ đợi. Cảm ơn con đã cho chú một chuyến đi vui vẻ và đáng nhớ, chúc con luôn may mắn trên sự nghiệp của mình.
Phan Thiết có một câu chuyện tình nổi tiếng, Vĩnh Hảo cũng ghi dấu một thiên tình sử và hôm ấy tôi được chứng kiến một tình yêu bất tận có thật giữa đời thường. Đã rất lâu chưa có dịp gặp lại chú, nếu chú có đọc những dòng tâm sự này xin hãy liên lạc với con.